logo
CUỘC SỐNG LÝ TƯỞNG VÀ NHỮNG KỲ VỌNG
Tác giảSyhun.com.vn

Ai cũng có hình dung về một cuộc sống lý tưởng? và đầy dãy kỳ vọng bản thân, nhưng rút cuộc cuối cùng mấy ai là người chạm tới?

Hệ thống giáo dục, tư tưởng xã hội và gia đình hình thành tư duy của chúng ta về cuộc sống lý tưởng với khuôn mẫu của học hành và chuẩn mực để trở thành “ông nọ bà kia”, để giàu có về vật chất, hay để có một “công việc ổn định”. 

Và rồi cũng trong các lý tưởng đấy đã tạo nên những cái “bầm dập” giữa cuộc sống muôn màu. Có những người giàu sang nhưng ước ao về một gia đình hạnh phúc lại ngoài tầm với, hay giật mình ngoảnh lại thanh xuân, sức khoẻ đã qua từ bao giờ! Cũng có những người “ông nọ bà kia” nhưng lại vật lộn với những cuộc mải mê tranh đấu, hay đau khổ vì sợ rằng lụi tàn phía cuối con đường, hào nhoáng bên ngoài nhưng đau đớn nội tâm, ước mơ về giấc ngủ bình yên không tranh đấu, không mất mát. Những thứ bình yên giản đơn để hạnh phúc bỗng xa vời như thế? Rồi cũng có nhân viên văn phòng đời thường, với định nghĩa về cuộc sống “ổn định” của xã hội, tự hỏi mình ý nghĩa cuộc sống này là gì? Quẩn quanh ra vào tại những toà nhà, khối cao ốc nơi thị thành náo nhiệt, rồi bỗng giật mình chơi vơi tự hỏi với mức lương đủ sống, cứ vậy, làm 1 tuần để nghỉ 1 ngày, làm một năm để tận hưởng cuộc sống với 12 ngày nghỉ phép, cứ vậy đốt cháy thanh xuân tới hết cuộc đời hay sao? Rồi lại thoang thoảng đâu đó một người phụ hồ ước mơ về cuộc sống bớt nặng nhọc, giá như không phải lo ăn từng ngày, giá như được làm việc bằng trí óc thì phải chăng cuộc sống này đã nhẹ nhàng hạnh phúc biết mấy?

Trên thế giới bao la này có bao nhiêu là kiệt tác nghệ thuật, hỏi có bức tranh đơn sắc nào có thể trở thành tác phẩm bất hủ. Cuộc sống cũng vậy, cái đa dạng, cái muôn màu, cái thèm khát và đủ đầy hoà quyện mới chính là bản chất của cuộc sống! Chống lại quy luật có nghĩa là chống lại chính mình.

Người ta cứ mải mê đi tìm lý tưởng, tìm sự thoả mãn mà quên mất tận hưởng hành trình. Quy luật tưởng như hiển nhiên về lòng tham và ham muốn là vô hạn. Nhưng đôi khi ta lại quên đi mất! Ta cứ đi tìm, cứ đeo đuổi. Chưa có thì muốn, có rồi thì muốn, muốn nữa, lại muốn hơn thế nữa… Cứ như thế, vô hình biến mình trở thành một con thiêu thân giữa guồng quay vội vã, rồi tự hỏi mình đã sống đúng nghĩa chưa? Nếu cứ chờ, cứ đua để mới thoả mãn để hạnh phúc thì chúng ta còn lãng phí bao nhiêu thời gian và bao nhiêu ngày hôm nay để ngoảnh lại hối tiếc về ngày hôm qua nữa?

Kỳ vọng, lý tưởng, hư danh cũng như không khí. Không khí thì luôn ở quanh ta, song cách chúng ta định nghĩa về không khí sẽ quyết định tất cả. Nếu cứ đeo đuổi, tìm cách  nắm bắt không khí sẽ vô tình trở thành điều nghĩa, có khi tốn cả cuộc đời! Nhưng định nghĩa không khí là sự tận hưởng sự sống và biết ơn thì không khí chính là niềm hạnh phúc to lớn của mọi sự sống trên thế giới này.

Trong cuộc sống có rất nhiều vai, có những vai bạn sinh ra đã được lập trình sẵn hoặc chủ động lựa chọn sống ở vai này, thì không thể mơ tưởng về những hào quang tươi đẹp ở vai diễn khác. Mọi con đường đều có vinh có hư, có vui sướng, nhưng chắc chắc cũng đầy đau đớn. Vốn dĩ, người ta hơn nhau ở chỗ có sống tốt hơn hay không? Mà định nghĩa cái tốt thì hoàn toàn dựa vào thái độ và sự tận hưởng trên con đường ấy. Nếu như hôm qua bạn có được hàng tỷ đồng trên tay nhưng đã sống ngày hôm ấy trong phút giây của sự sợ hãi, lo lắng bị cướp bóc, thì rõ ràng chẳng thể tốt hơn ai đó trong túi có vài trăm nghìn đồng, nhưng cắm trại nướng gà vui vẻ bên bờ suối nhỏ, hay đâu đây có cô cậu nhân viên vật lộn ở văn phòng nhỏ, nhưng lại sống ngày hôm qua đầy thoả mãn và đam mê vì đã thành công ký kết một hợp đồng hóc búa.

Suy cho cùng, vai diễn trong cuộc sống muôn màu, chỉ có chọn, hiểu và miễn là tận hưởng vai ấy bằng sự nhân văn và tử tế, thì dù là vai gì chúng ta vẫn có một cái kết tốt đẹp.

Có thể ngay lúc này, bạn đang bất mãn, bạn đang buồn đau, chông chênh hay đang thất vọng, nhưng đó là hiện thân của cái gọi là định nghĩa về lý tưởng và thoả mãn cái tôi. Thực ra, cũng ngay lúc này, trên thế giới này, vai diễn của chúng ta ở hiện tại đều là mơ ước của người khác đang ở một vai diễn khác. 

Người ta chỉ thật sự trân trọng những thứ chưa đạt được và biết ơn vì những thứ vừa đạt được nhưng lại thường quên đi niềm hạnh phúc và sự trân trọng với những thứ đã đạt được.

Vậy nên chỉ khi hiểu về vai diễn của mình và thực hiện nó bằng sự tử tế, đủ đầy, bằng lòng với những hư, vinh tất yếu của con đường đó, bạn mới thật sự sống trong lý tưởng và sống vì bản thân mình!

 

 

Hình ảnh tác giả
Bình luận
Gửi bình luận
Bình luận
    Thích trang này: Thích Hãy là người đầu tiên thích bài này
    Bài viết liên quan

    Bài viết có liên quan