logo
NẾU KHÔNG HỌC ĐẠI HỌC
Tác giảSyhun.com.vn

Dù bạn học đại học hay không? Dù bạn có sinh ra ở vạch đích hay không? thì hằng số vẫn luôn là không có con đường nào là đẹp nhất, mà chỉ có người trân trọng và nhận thức trọn vẹn nhất những hạnh phúc trên hành trình, vị trí và con đường của mình mà nhân duyên đã sắp đặt.

Sau này khi có trong tay tấm bằng Đại học, thạc sỹ tại ngôi trường đào tạo ra nhiều tinh hoa của đất nước, tôi mới hiểu rằng Đại học rất tốt, nhưng học đại học không phải con đường nên theo đuổi bẳng được. Tôi thay đổi nhận thức rằng nghề nào cũng quý, nghề nào cũng ý nghĩa, học đại học, học nghề hay làm lao động phổ thông… con đường nào cũng đẹp, chỉ cần chúng ta làm chủ con đường mình đi và tận hưởng hành trình và trở nên xuất sắc ở hành trình đó.

Tiềm thức và hệ tư tưởng xã hội dạy chúng ta rằng cần có học vấn, cần học cao để lao động bằng trí óc, để thành công trên con đường địa vị và tiền bạc. Điều này không sai nhưng rõ ràng không hoàn toàn đúng. Bao nhiêu % người tốt nghiệp đại học có mức lương cao hơn lao động phổ thông? Bao nhiêu % người học đại học thoả mãn về nghề nghiệp? Bao nhiều % người học đại học thành công về địa vị hoặc tiền bạc? Tôi sẽ không trả lời cho những câu hỏi này. Tôi cũng không so sánh con đường nào là tốt hơn nhưng rõ ràng thành công về địa vị thì học vấn chỉ là điều kiện cần, và chiếm một phần rất nhỏ quyết định thành công. Thành công về tiền bạc rõ ràng học vấn cao không đồng nghĩa với thành công hơn.

Điều qua trọng là, ruốt cuộc việc chúng ta làm, con đường chúng ta chọn có làm chúng ta vui, có cảm giác cống hiến, cảm giác đam mê hay có ích hay không, đây là thứ thành công trên cả tiền bạc và địa vị. Người thành công bởi thoả mãn và hài lòng với con đường bạn chọn chắc chắn là thành công trong cuộc sống, tuy nhiên thành công về tiền bạc địa vị thì chưa chắc đã thành công.

Tôi là mẫu người đi theo sự "sắp đặt và kỳ vọng xã hội". Tức học hành “đoàng đoàng” (không có nghĩa nói không học đaị học là không đoàng hoàng), bằng cấp đầy đủ, cầm trên tay những tấm bằng và làm việc tại những toà nhà nơi thị thành đông đúc. Tôi đủ may mắn để có được mức lương nuôi sống mình, thoả mãn đam mê và giúp đỡ người thân lúc cần. Tôi hài lòng về con đường tôi đã qua dù được, dù mất, có tự hào, có nước mắt, những gì đi qua đã dạy tôi sâu sắc việc đi trên con đường này không thể mơ ước về hoa thơm cỏ ngọt trên con đường khác, tôi luôn lạc quan và tin tưởng mạnh mẽ rằng tất cả đều là nhân duyên, ít nhất là đã sắp đặt cho mình đi theo con đường kỳ vọng xã hội. NHƯNG tôi luôn ngưỡng mộ và đề cao những công việc không bằng cấp, một người thợ cắt tóc giỏi mang đến niềm vui và vẻ đẹp, sự hài lòng cho mọi người; tôi ngưỡng mộ sự chịu khó và tận tâm một người lao công, tuy cuộc sống khó khăn chật vật những vẫn cố gắng làm đẹp cho xã hội, hỏi thiếu đi họ chúng ta có thể sống hạnh phuc trong một thành phố ngập rác hay không? Tôi cũng tôn trọng và ngưỡng mộ một người thợ xây quên đi nặng nhọc mà chỉ nghĩ tới việc đặt những viên gạch mang tới tổ ấm cho xã hội, một đầu bếp giỏi thích thú và sáng tạo với những loại gia vị mang tới cung bậc cảm xúc đánh thức xúc giác bao vị khách, một nhân viên pha chế mang tới những thức uống ngon lành và niềm vui thư thái cho nhân viên văn phòng, hội bạn, người thân những phút giây quây quần, thư giãn.

Đến sau này và đến bây giờ tôi chưa bao giờ tự đánh giá bản thân mình bằng bằng cấp, danh hiệu của một người/tổ chức đính kèm cho mình, điều tôi tin là những gì chúng ta cảm thấy là giá trị của mình là mãi mãi của mình. Tôi tìm thấy giá trị đó của bản thân và những người xung quanh, điều đó khiến tôi luôn nhìn mọi thứ bằng con mắt lạc quan và yêu thương nhất. Tôi tin vào “sứ mệnh” của những người bán những cốc trà đá mát lạnh bừng tỉnh một ngày hè nóng bức hay một coctail ngon tuyệt từ bạn trẻ bartender.

Tôi tự tin nếu có ai đó hỏi tôi rằng, nếu bây giờ không cho mày đi con đường mày đã đi, không là con đường bằng cấp, không làm việc mày đã làm nữa thì mày chọn làm gì? Chắc chắn tôi sẽ trả lời trở thành một thợ cắt tóc thật giỏi để ai đến với mình cũng theo năng lượng của sự hài lòng và hạnh phúc khi ra về... Khi thấy đời mỏi mệt bởi áp lực xã hội về định nghĩa “thành công” hoặc bỗng áp lực vì cô ấm cậu âm, ông nọ bà kia, nhân viên văn phòng bảnh bao, tôi sẽ dặn mình: đặc ân được ăn món ngon mình thích, tự do làm điều mình muốn, yêu người mình muốn yêu, ngủ ngon giấc mỗi sớm mai thức dậy, đi tới nơi mình muốn đi, khám phá điều mình yêu thích, mang tới ý nghĩa tích cực ngừoi xung quanh mới là điều hạnh phúc và thành công lớn nhất của con người.

Vậy còn lựa chọn nào khác nếu không được làm thợ cắt tóc (bamber) thì sao? Tôi sẽ làm một bartender thật giỏi ngày ngày làm ra những chiếc coctail vi diệu thơm ngon, giúp mọi người có những giây phút relax tuyệt vời, thấy cuộc sống thú vị du dương bên chút men nồng và khúc nhạc tuyệt vời. Khi có cảm giác sợ hãi nép tôi cũng sẽ lại đi đó đó đây, khám phá thế giới văn hoá và con người. Cuộc sống thật tuyệt!

 Ai cũng có những ước mơ và vô số kỳ vọng! Ai cũng có những thành công thất bại, niềm vui và nước mắt. Những chắc chắn vị trí của bất cứ ai đang đứng bây giờ cũng là mơ ước của một người nào đó. Vậy nên, dù bạn là ai? Dù bạn ở trong hoàn cảnh nào? Dù bạn học đại học hay không? Dù bạn có sinh ra ở vạch đích hay không? thì hằng số vẫn luôn là không có con đường nào là đẹp nhất, mà chỉ có người trân trọng và nhận thức trọn vẹn nhất những hạnh phúc trên hành trình, vị trí và con đường của mình mà nhân duyên đã sắp đặt.

-----

#Đại_học #Cuộc_sống #Nghề_nghiệp #Bằng_cấp #Kỳ_vọng #Thành_công #hạnh_phúc #Syhun

Hình ảnh tác giả
Bình luận
Gửi bình luận
Bình luận
    Thích trang này: Thích Hãy là người đầu tiên thích bài này
    Bài viết liên quan

    Bài viết có liên quan