Buổi sáng Sydney những ngày tháng 8 vừa mưa vừa lạnh, có vẻ mọi người đều muốn ở trong khách sạn ngắm mưa, nhưng tôi thì vẫn muốn tìm kiếm điều gì đó mới lạ trong cơn mưa ấy, một khung cảnh, một cảm xúc, một trải nghiệm ly cafe thơm ngon, một ngày ở Sydney mới lạ. Tất cả đã khiến tôi bước chân thật nhanh qua the Rocks Sydney để đi phà tới Wastons bay. Tôi không biết gì cả, chỉ biết đây là một vịnh biển rất đẹp và hùng vĩ, nhưng người ta thích nó vào những ngày trời xanh.
Chuyến ferry tại Circular Quay tới Wastons bay có hai điểm dừng, ngồi trong phà nhìn ra khung cửa lững thững mưa rơi, với những giọt nước lờ mờ che đi Opera House hoa lệ phía sau trong một buổi sáng mùa đông. Tôi giật mình mỉm cười, nước Úc, ước mơ du học Úc của bao người trẻ thật đẹp, dù là dưới cơn mưa. Đôi bàn tay ấm nóng với ly flat white, tôi hít hà mùi cảm phê thật sâu rồi uống một ngụm ấm nóng. Thành phố này hoàn hảo, hiện lên với công trình biểu tượng, ly cà phê thơm ngon trong cái lạnh ngọt ngào và cảm xúc hào sảng của vịnh Sydney.
Tôi không theo lịch trình, bất giác xuống ngay tại điểm đầu tiên, Rose Bay, trên tay chiêc ô màu đen, chiếc ô huyền thoại trên đường phố Úc, men dọc bờ biển 20 phút ngắm thành phố lặng lẽ từ phía xa. Một vịnh biển bình yên trong cơn mưa dào hối hả, những trường bơi, du thuyền nhỏ khiêu vũ trên bờ vịnh. Ồ những đứa trẻ gửi tới trường bơi và lướt sóng này vào những ngày của hèViệt Nam ắt hẳn đứa trẻ đó sẽ rất hạnh phúc với trải nghiệm và sự vươn ra thế giới giữa lòng Sydney. Tôi nhanh tay chụp vài kiểu ảnh rồi xách ô đi thật nhanh về phía đường chính.
Mở máp, may mắn tới, 5 phút nữa có chuyến xe bus chạy thẳng từ Rose Bay tới Wastons Bay, một cô gái xinh xắn có thể là du học sinh đang ngồi dưới ga đợi xe, tôi không biết, nhưng khung cảnh ấy dưới cơn mưa thật đẹp, như trong một bộ phim vậy. Tôi hỏi vài câu để xác định là đúng tuyến đường rồi xe tới, cả hai ào ào, cất vội chiếc ô rồi sải bước lên xe. Người thì vội vã đó, nhưng xung quanh dưới cơn mưa thật chậm dãi, với hơi thở vừa lạnh vừa trong như muốn níu con người chậm lại.
Đi qua 5-7 điểm, gió, mưa che kín cửa sổ, bờ vịnh bên tay phải mờ mờ hiện ra, một bên là biển, bãi cỏ xanh, một bên là những mái nhà kiểu Úc, những khúc cua ngoằn ngoè, tôi tưởng tưởng, giá như nếu đây là một ngày nắng, trời xanh, gió thổi, bờ vịnh dựng đứng, một bên là thiên nhiên đại dương hùng vĩ, một bên là kiến trúc Úc, rồi băng băng chạy bộ trên những con đường ven vịnh với Wastons Bay thì tuyệt biết bao. Sự thổn thức khiến tôi bất giác xuống xe, không, nó giữa một con dốc, đẹp vô cùng, nhưng gió, gió giật mạnh quá như muốn cướp đi chiếc Ô Úc mà tôi yêu quý. Tôi cố đưa ô theo chiều gió, nhưng như vậy tôi sẽ ươts hết mất, không được, tôi chỉ biết thốt lên trong đầu đẹp thế này nhưng mà sấp mặt mất, trải nghiệm vậy đủ rồi. Một cơn mưa ở Úc giữa cung đường tuyệt đẹp và gió giật ầm ầm sẽ khiến mình nhớ cả đời =))))).
Phán đoán logic cho tôi hiểu rằng đây là cung đường duy nhất dẫn mọi chiếc xe tới Wastons bay chẳng vậy mà tôi tự tin đi theo cảm xúc lên một chiếc xe mới để chạy kịp cơn mưa, đúng như dự đoán chỉ vài ba lần nhìn ra sửa sổ, xe đã đỗ tại Waston Bay, mưa ngớt, môt bên nhìn về Whaft đi thuyền với nhữn bãi cỏ xanh, những ngôi nhà và Harbour Bridge phía xa xa, một bên là lối mòn chứng 100 bước chân dựng đứng để đi lên bờ vịnh ngắm đại dương.
Tôi không kìm được nữa. chạy thật nhanh về phía bờ vịnh, những con sóng xô bờ dữ dội, hơi nước hoà vào cơn mưa, những vách vịnh dựng đứng đầy hoạ tiết của sóng, bờ biển hùng vĩ, đại dương dữ dội, nuóc biển xanh hoà lẫn bọt sóng trắng xoá và những trận sóng cuồn cuồn, đập vào bờ vịnh nhuốm màu thời gian. Khung cảnh hiện lên thật tráng lệ giữa cái mờ mờ của một ngày mưa như đại dương bao la giữa sương mù của Đà Lạt. Tôi lưu lại nhiều đoạn video ngắn để nhớ rằng một ngày mưa ở Sydney đã đậm đà cảm xúc và tuyệt như nào. Đây không phải là khoản khắc mà là một kỷ niệm, kỷ niệm của những điều tươi đẹp nhưng dữ dội không dự báo trước... tôi yêu cái cảm xúc ấy, nếu không có ngày mưa, nếu không có biển cả dữ dội thì tìm đâu ra cái cảm xúc bình yên, nhưng hùng vĩ và bùng nổ cảm xúc tới vậy.....
....